Cảo thơm lần giở, giở tập sách về cuộc đời và sự nghiệp của đại tiền bối báo chí Việt Nam - Trương Vĩnh Ký, thấy có bản dịch quyết định giao cho ông Trương Vĩnh Ký làm chủ bút và đôi lời phàn nàn của ông đối với nhà cầm quyền về nhân lực phục vụ cho hoạt động của tờ báo đó, xin chép lên đây phục vụ các bạn:
SỞ NỘI VỤ
Số 298
|
THUỶ SƯ ĐỀ ĐỐC
Thông đốc kiêm
Tổng tư lệnh Chiếu theo đề nghị của ông Giám đốc Nội trị
QUYẾT ĐỊNH
Kể từ hôm nay, tòa soạn tờ Gia Định báo sẽ được giao
cho ông Pétrus Trương Vĩnh Ký đảm nhận; với tư cách là chủ bút, ông
sẽ nhận lương bổng hàng năm là 3.000 Phật lăng.
Tờ Báo sẽ tiếp
tục ra hàng tuần, chia làm hai phần: phần chính thức gồm những chứng thư, quyết
định của Thống đốc và của chính phủ, sẽ do sở Nội vụ cung
cấp chất liệu bằng Pháp ngữ và sẽ được ông Trương Vĩnh Ký dịch ra tiếng Việt; phần
kia, không chính thức, sẽ gồm những bài có tính cách giáo dục và giải trí về
những vấn đề lịch sử, về những sự kiện luân lý, những sinh hoạt, v.v.., sao cho
có thể đọc được trong những trường bản xứ và lấy lòng dân chúng An Nam.
Ông Giám đốc Nội
trị được chỉ định thi hành quyết định này, quyết định được đăng tải và trước bạ mọi nơi, nếu
xét thấy cần.
Thừa lệnh
Thống đốc
Giám đốc Nội
trị (ký tên) (không rõ)
|
Saigon,
ngày 16/9/1869
G.Ohier
|
Đường Catinat (Đồng Khởi ngày nay), nơi tập trung nhiều nhà in, nhà xuất bản ở Sài Gòn cuối thế kỷ 19 - Ảnh tư liệu |
Chợ Quán
ngày 28-10-1869
|
Kính
thưa ông Giám đốc,
Khi
ông Đô đốc Thống đốc tỏ ý muôn giao phó tòa soạn tờ Gia Định Báo cho
tôi, ông cũng đã thuận sẽ có hai tùy phái dưới quyền tôi để mang những thư từ cần thiết cho tòa soạn
của tờ báo này, nhưng sau đó vì những chậm chạp vốn sẵn có của nền hành
chánh, lệnh trên đã không được chuyền đạt tới ông. Thanh tra
Công vụ bản xứ ở Saỉgon đã hứa miệng cho phép tôi được tự chọn hai người tình
nguyện (mà dịch vụ đòi hỏi).
Đến
hôm nay, chỉ có một trong hai người được kê khai trong sổ lương bổng, và tôi
phải trả lương cho người kia. Thật không đáng là bao! Nhưng nếu người đó
thuộc trách nhiệm của tôi, và tôi chỉ cần nói một tiếng cũng thâu nhận được cả
trăm người, tôi xin ông vui lòng cho tôi biết, tôi có quyền dùng phần lương của tôi nhận một số
người giúp việc nào đó cũng giống như các bậc đại thần người An Nam thường làm,
tôi có thể võ trang cho họ. Như thế, tôi có thể có cả một đoàn dân vệ mà vào
một lúc nào
đó có thể sẽ hữu ích; và cũng thật lợi cho việc làm của tôi nếu tôi sẽ thay thế
được người mã tà không được thừa nhận. Nhờ những liên lạc cá nhân, đám
người giúp việc đông đảo đó sẽ có thể cung cấp cho tôi nhiều tin tức xét ra hữu
ích để đăng báo.
Trong
niềm hy vọng rằng ông sẽ vui lòng phân xử vụ phiền phức hay đúng hơn sự quên
lãng này.
Hân
hạnh chào ông Giám đốc Bề tôi rất khiêm nhường của ông.
TRƯƠNG VĨNH
KÝ
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét